Bonjour,
Encore du Trịnh Công Sơn, "Bob Dylan vietnamien"...
Một buổi sáng mùa xuân
Trịnh Công Sơn 1969
Một buổi sáng mùa xuân
Một đứa bé ra đồng
Đạp trái mìn nổ chậm
Xác không còn đôi chân
Một buổi sáng mùa xuân
Ngực đứa bé tan tành
Ngàn hoa đồng cỏ nội
Cúi xuống nhìn con tim
Em thơ ơi chiều nay trường học lại
Trong sân chơi bạn và thầy im lời
Bài học về yêu thương trên giấy mới
Sao hôm nay nét mực đã phai
Một buổi sáng mùa xuân
Một đứa bé yên nằm
Bàn tay cầm cỏ dại
Có hoa vàng mong manh
Một buổi sáng mùa xuân
Một đứa bé im lìm
Bờ môi dường thầm hỏi
Có thiên đường hay không ?
Un matin de printemps
Trịnh Công Sơn 1969
Un matin de printemps
Un jeune enfant est allé aux champs
Sur une mine à retard il a marché
Son cadavre n’avait plus de pieds
Un matin de printemps
Sa poitrine était déchiquetée
Les herbes et les fleurs s'étaient penchées
Pour regarder son cœur pantelant
Petit enfant, ce soir les cours reprendront
Dans la cour, élèves et maîtres se tairont
Sur du papier neuf une leçon sur l’amour est donnée.
Pourquoi donc aujourd’hui l’encre est-elle décolorée ?
Au printemps, un matin
Un jeune enfant était couché, immobile
Il serrait l’herbe folle dans sa main
Avec quelques fleurs jaunes fragiles
Au printemps, un matin
Le jeune enfant ne disait rien
Mais sur ses lèvres une question se lisait :
Le paradis existe-t-il pour de vrai ?